040118
buồn quá cậu ạ, tấm lòng không phải cửa để mở, vì mở rồi thì sẽ không còn giá trị gì nữa. cậu không xem trọng mình, người ta cũng không xem trọng cậu.
ở đây mùa đông như tủ đá. mà không, mùa đông ở đâu cũng như tủ đá. cậu không ra đường được nữa, cũng không thể mở cửa sổ vào ban đêm. sưởi rất bí, cà phê hoà tan lại không thơm, thuốc lá thì có hại cho sức khoẻ.
cậu ơi, nhiều đêm rất buồn. gọi nhưng không ai trả lời cả. mùa đông người ta hoá đá, mỗi người có trong mình một khối băng, to vừa bằng một cái nắm tay, không làm sao tan chảy. trời không một gợn mây, năm nay mùa đông không có tuyết, mà nghe bảo năm sau cũng thế.
tại sao người ta lại thích tổn thương nhau hả cậu.
thời gian thì ngắn ngủi biết bao nhiêu.
Comments
Post a Comment