Trích dẫn: Lời của Nữ




"Một người phụ nữ, lời hứa như là chỗ dựa. Nàng dựa vào lời hứa để có nghị lực tồn tại. Nàng chiến đấu với đời và về khóc trên vai anh, có lời hứa của anh - rồi ngày mai, mặt trời vẫn mọc.

Phụ nữ không phải không sống được nếu thiếu lời hứa. Họ chỉ đơn giản là không muốn sống - thiếu - lời hứa mà thôi.

Lời hứa về gì?

Lời hứa về sự có mặt. Lời hứa về tương lai. Lời hứa về bàn tay, sẽ đỡ lấy nàng, khi nàng vấp ngã.

Đọc được ở đâu đó một đoạn : điều buồn bã nhất với đàn bà là yêu một người đàn ông quá sức tuyệt vời nhưng người ấy lại chẳng một lời hứa hẹn. Người đàn ông ấy chỉ yêu nàng hết lòng, một ngày nào đó đặt tay lên tim, và biến mất. Mặc dù nếu lúc đó người ấy nói hãy đi đến sa mạc, nàng biết nàng có thể đào giếng cùng anh.

Thì là vậy, có những người – tình yêu không đủ lớn để nói lời trách nhiệm. Cũng có những người, hiểu được rằng không tình yêu nào tồn tại đủ lâu cho một lời hứa.

Cũng có những người khác,

biết rằng,

hứa là sẽ đau."





"Ngày đó tôi thường mơ tưởng đến một con người. Sáng tôi thức giấc trước, để nhìn thấy cánh tay người đặt trên ngực mình. Những bữa sáng có âm nhạc của Carla Bruni, thỏ thẻ, riêng tư, gần gụi. Và cả mưa nữa.

Tôi không hiểu mấy tình yêu. Nhưng tôi luôn muốn có một người để yêu. Tôi luôn buộc mình phải rơi vào trạng thái theo - đuổi và được theo đuổi. Các cô gái khác cần một chiếc giỏ để xác tín giá trị. Tôi cần được tôn thờ.

Tôi cần cả những lời xoa dịu. Đừng buồn, bé con. Ăn kem nhé ? Đôi khi cần cả những lời gợi tình. Hôm nay em mặc áo lót màu gì? Anh nghiện mùi của em. Từng mối quan hệ của tôi xoay vòng trong những vỗ về.Tất cả đều là sự giả lập. Tôi cố nói những lời làm họ êm lòng. Hứa hẹn. Vẽ vời. Họ cố tin tôi. Vừa tin vừa sợ.

Một người từng yêu tôi đã nói rằng. Em như cơn bão. Cơn bão đến rất nhanh, cuốn đi tất cả. Và cũng tan đi rất nhanh. Và người ấy chấp nhận ở trong tâm bão, người ấy chờ bão tan với hy vọng tôi sẽ thay đổi. Mối quan hệ của chúng tôi sẽ là một điều kỳ diệu.

..

Bạn biết đấy, bây giờ tôi vẫn thức giấc trước, và cánh tay người kia đang đặt trên gối ôm. Những bữa sáng có tiếng chó sủa. Đôi khi nằm đến tận trưa. Và không khí xứ này thực sự ngột ngạt.

Quần áo dơ đầy trong chậu. Bàn làm việc bừa bộn. Chờ mãi không có giọt mưa. Gần đến kỳ kinh nguyệt. Mọi thứ quá thật cho một thời ước ao. Nhưng rồi chúng tôi vẫn đi bên nhau, chậm rãi, bền bỉ.

Trên chặng đường dài, lương duyên phải gặp thử thách. Là thử thách, hoặc những bức tường, những hòn đá rất hiển - nhiên của cuộc đời. Giữa đường đứt gánh đôi khi không phải vì hết yêu nhau, mà vì không thể đứng vững giữa sự thật nghiệt ngã.

Tình yêu là cái nắm tay của sự thật nghiệt ngã và ước vọng phù hoa. Bạn không thể duy trì được lương duyên của bạn nếu chỉ có sự thật nghiệt ngã, lương duyên cũng không thể còn nếu thiếu ước vọng phù hoa. Tôi phải sống, người ấy cũng phải sống. Bạn cũng phải sống. Tất cả chúng ta đều chịu chung cảnh đời mạt rệp. Nhưng nếu vì vậy mà quên mất những lời viển vông, những ước ao bé nhỏ...(hay mình về quê sống?). Nếu xếp lại hết những gì chúng ta đã vẽ lên...(vô lượng kiếp bên nhau), thì chắc cũng không còn nơi cho tình yêu nương tựa."

Comments

Popular Posts